Chủ Nhật, 20 tháng 6, 2010

Mùa hè rớt

Onga Begon
Có một mùa trong ánh nắng diệu kỳ
Cái nóng êm ru, màu trời không chói
Mùa hè rớt cho những người yếu đuối
Cứ ngỡ ngàng như vừa mới vào xuân

Trên má mơ hồ tơ nhện bay giăng
Khe khẽ như không nhẹ nhàng phơ phất
Những đàn chim bay đi muộn nhất
Hoa cuối mùa rực rỡ đến lo âu

Những trận mưa rào đã tắt từ lâu
Tất cả đọng trên cành hồng nặng sẫm
Hạnh phúc ít hơn, khoé nhìn say đắm
Ghen tuông dù chua chát cũng thưa hơn

Sao ơi sao, sao sắp rụng vào đêm
Ta biết lắm thời gian đang vĩnh biệt
Nhưng chỉ đến bây giờ ta mới biết
Yêu thương, giận hờn, tha thứ, chia tay ...